Chương trước
Chương 462 : Chỉ cần nắm được nhược điểm của cha em, ông ấy sẽ không ép buộc em được nữa (2)  
Chương 452 : Sư phụ à, thứ ngài phải học còn nhiều lắm đó   Chương 453 : Nghiêm túc hoài nghi: bác sĩ Từ có nuôi một con khỉ mà chơi không đã, nghiện xiếc khỉ luôn rồi (1)   Chương 454 : Nghiêm túc hoài nghi: bác sĩ Từ có nuôi một con khỉ mà chơi không đã, nghiện xiếc khỉ luôn rồi (2)   Chương 455 : Cái gì mà lợn béo chính tông (1)   Chương 456 : Hảo gia hỏa! Hóa ra là cảm tạ cha anh ta như thế! (1)   Chương 457 : Hảo gia hỏa! Hóa ra là cảm tạ cha anh ta như thế! (2)   Chương 458 : Thế nên thân phận thật của bệnh hữu này là Long Vương méo miệng à? (1)   Chương 459 : Thế nên thân phận thật của bệnh hữu này là Long Vương méo miệng à? (2)   Chương 460 : Giết anh là vì báo đáp anh   Chương 461 : Chỉ cần nắm được nhược điểm của cha em, ông ấy sẽ không ép buộc em được nữa (1)   Chương 462 : Chỉ cần nắm được nhược điểm của cha em, ông ấy sẽ không ép buộc em được nữa (2)   Chương 463 : Ồ, các bằng hữu đại hiếu rồi   Chương 464 : Nữ minh tinh vài chục năm nổi tiếng muốn vùng dậy? (1)   Chương 465 : Nữ minh tinh vài chục năm nổi tiếng muốn vùng dậy? (2)   Chương 466 : Thì ra nguyên nhân không nhìn thấy video là thế này (1)   Chương 467 : Thì ra nguyên nhân không nhìn thấy video là thế này (2)   Chương 468 : Bác sĩ Từ mang theo khỉ của hắn bỏ chạy   Chương 469 : Ngay cả phóng viên đều biết chạy đến ‘vặt lông dê’ bác sĩ Từ   Chương 470 : Chết tiệt, sao vị đại sư này lại có cảm giác tồn tại mạnh thế nhỉ?? (1)   Chương 471 : Chết tiệt, sao vị đại sư này lại có cảm giác tồn tại mạnh thế nhỉ?? (2)  
setting
Chương sau

 

Đồng thời cả đường còn chỉ điểm cậu đi đến nơi hiện tại của cha cậu.

Đợi đến nơi.

Rất nhiều khán giả xem live trong phòng live và [Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] đều có vẻ mặt mơ màng. Hình như điều này hơi khác với tưởng tượng vừa nãy của bọn họ.

[Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] ngẩng đầu nhìn chỗ ăn chơi trước mắt, sắc mặt cổ quái nói: "Bác sĩ Từ, anh… anh chắc chắn bây giờ ba em không đi làm, mà ở nơi này?"

"Điều này… hình như không có khả năng đúng không?"

Vô số khán giả xem live đều thấy được chỗ ăn chơi trước mặt trong màn hình, trên đấy có một tấm bảng hiệu to lớn.

Tiệm net Hâm Nguyên.

Sắc mặt của một đám khán giả xem live đều kỳ kỳ.

Người trung niên yêu đương vụng trộm gì gì đó.

Nếu như nói là đi khách sạn, đi quán cà phê, thậm chí đi công viên thì nghe còn không có gì đặc biệt.

Thế nhưng lại chạy tới tiệm net...

Kiểu gì cũng cảm thấy có chút là lạ...

[Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] hỏi với sắc mặt kỳ lạ: “Bác sĩ Từ, anh xác định là bây giờ cha em đang ở trong này à?”

Từ Huyền cười nhạt đáp: “Em vào xem là chẳng phải sẽ biết được à.”

[Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] chần chờ một chút, đi vào bên trong tiệm net.

Bên trong tiệm có một cô gái bề ngoài không tệ đứng ở quầy thu ngân, sau khi nhìn thấy [Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] thì gọi cậu lại.

“Em trai à, đây không phải nơi cho trẻ vị thành niên đi vào đâu.”

Giọng điệu cậu bất đắc dĩ nói: “Em tới là để tìm người...”

Cô gái ở quầy thu ngân nói: “Tìm người giúp em khởi động máy cũng không được nha.”

Cuối cùng cậu bất đắc dĩ, bịa ra lý do là muốn đi nhờ nhà vệ sinh thì mới được cho vào trong.

[Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] dựa theo chỉ điểm tìm được vị trí, sau đó cậu tức khắc ngạc nhiên.

Từ Huyền tiếp tục chỉ điểm: “Em đi vào bên trong, đến khu phòng riêng.”

Chỉ thấy một người trung niên hơn bốn mươi tuổi đang tựa vào ghế sa lon của tiệm net với dáng vẻ tư thế thích ý không gì sánh được.

Trong miệng ông ta ngậm một điếu thuốc, hai chân bắt chéo gõ gõ máy vi tính.

Bên cạnh còn đặt một ly trà và một chiếc cặp công văn.

Không phải cha của cậu thì là ai!

Hình ảnh trong chiếc máy tính trước mặt hình như là cảnh tượng của trò chơi thượng cổ “Là huynh đệ thì tới chém ta”.

[Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] chần chờ nói: “Bác sĩ Từ, ở đây chỉ có một mình cha em thôi mà...”

Từ Huyền cười như không cười nói: “Anh cũng đâu có nói là có những người khác đâu.”

[Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] ngạc nhiên.

Nói nửa ngày, hóa ra là cậu đã hiểu lầm à?

Một đám khán giả xem live trong phòng live cũng đều ngơ ngác dứng hình.

Đã bảo là yêu đương vụng trộm, bắt kẻ thông dâm cơ mà?

Kết quả là như này á?

[Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] chần chờ: “Không... Không phải nói là, bắt được nhược điểm của cha em kia mà?”

“Đúng rồi.”

“Không phải cha em hẳn là đang đi làm à?”

“Đang yên đang lành, sao ông ấy lại chạy đến nơi này chứ?”

Từ Huyền cười nhạt nói: “Cha của em đã không đi làm nữa từ sớm rồi.”

[Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] ngẩn ngơ: “Gì cơ?”

Từ Huyền ung dung nói: “Đại khái tầm hai tháng trước.”

“Bởi vì một chút sai lầm trong công việc cho nên cha em bị công ty sa thải.”

“Ông ấy không dám nói chuyện này cho các em biết.”

“Suy nghĩ lúc đầu là tính đi tìm được việc mới rồi mới nói cho các em.”

“Vì vậy mỗi ngày ông ấy đều giả bộ đi làm, thật ra là mang theo cặp chạy đi phỏng vấn xin việc.”

“Kết quả phát hiện không dễ tìm công việc cho lắm.”

“Dưới sự trùng hợp, ông ấy chạy đến tiệm net để thư giãn một tí những áp lực bị đè ép bấy lâu này.”

“Dù sao lúc còn trẻ ông ấy cũng rất thích chơi game. Chỉ là vì nuôi sống gia đình nên không có chơi được nữa.”

“Bây giờ vừa buông lỏng là không kìm chế được luôn.”

“Phát hiện không đi làm, nằm ngửa chơi game quá sung sướng.”

“Vì vậy ông ấy tìm về sự nghiện net năm đó, trầm mê không thoát nổi.”

“Cho tới bây giờ cũng không có đi tìm việc làm.”

“Mẹ em nói ông ấy tốn nhiều tiền ở bên ngoài.”

[Thật Sự Không Gắng Nổi Nữa] đều nghe đến cả người choáng váng.

“Tình huống thực tế là, ông ấy căn bản không có kiếm tiền, chỉ có thể làm bộ tiêu nhiều, dùng hết.”

Cậu đột nhiên nghĩ tới điều gì, thở phì phò nói: “Với dáng vẻ này mà ông ấy còn không thấy ngại ép em phải học tập cho giỏi à?”

“Trong thời gian gần đây, ông ấy còn nghiêm với em hơn trước đây nhiều nữa!”

Từ Huyền gật đầu: “Không sai.”

“Cũng bởi vì chính ông ấy nằm ngửa rồi, cho nên mới phải liều mạng ép con chứ...”

“Bằng không, nếu như em không học tập cho giỏi, hai người đều mất việc, sau đó nhà các em phải làm sao bây giờ?”

Đông đảo khán giả xem live trong phòng live đều không hiểu sao thấy hài hước.

 

Chương trước
Chương 462 : Chỉ cần nắm được nhược điểm của cha em, ông ấy sẽ không ép buộc em được nữa (2)  
Chương 452 : Sư phụ à, thứ ngài phải học còn nhiều lắm đó   Chương 453 : Nghiêm túc hoài nghi: bác sĩ Từ có nuôi một con khỉ mà chơi không đã, nghiện xiếc khỉ luôn rồi (1)   Chương 454 : Nghiêm túc hoài nghi: bác sĩ Từ có nuôi một con khỉ mà chơi không đã, nghiện xiếc khỉ luôn rồi (2)   Chương 455 : Cái gì mà lợn béo chính tông (1)   Chương 456 : Hảo gia hỏa! Hóa ra là cảm tạ cha anh ta như thế! (1)   Chương 457 : Hảo gia hỏa! Hóa ra là cảm tạ cha anh ta như thế! (2)   Chương 458 : Thế nên thân phận thật của bệnh hữu này là Long Vương méo miệng à? (1)   Chương 459 : Thế nên thân phận thật của bệnh hữu này là Long Vương méo miệng à? (2)   Chương 460 : Giết anh là vì báo đáp anh   Chương 461 : Chỉ cần nắm được nhược điểm của cha em, ông ấy sẽ không ép buộc em được nữa (1)   Chương 462 : Chỉ cần nắm được nhược điểm của cha em, ông ấy sẽ không ép buộc em được nữa (2)   Chương 463 : Ồ, các bằng hữu đại hiếu rồi   Chương 464 : Nữ minh tinh vài chục năm nổi tiếng muốn vùng dậy? (1)   Chương 465 : Nữ minh tinh vài chục năm nổi tiếng muốn vùng dậy? (2)   Chương 466 : Thì ra nguyên nhân không nhìn thấy video là thế này (1)   Chương 467 : Thì ra nguyên nhân không nhìn thấy video là thế này (2)   Chương 468 : Bác sĩ Từ mang theo khỉ của hắn bỏ chạy   Chương 469 : Ngay cả phóng viên đều biết chạy đến ‘vặt lông dê’ bác sĩ Từ   Chương 470 : Chết tiệt, sao vị đại sư này lại có cảm giác tồn tại mạnh thế nhỉ?? (1)   Chương 471 : Chết tiệt, sao vị đại sư này lại có cảm giác tồn tại mạnh thế nhỉ?? (2)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.13574 sec| 2433.969 kb